Nói đi vẫn phải nói lại, kém ngoại ngữ không chỉ cản bước trong công việc mà còn kéo bạn lại phía sau trong tất cả các mối quan hệ, lấy đi nhiều cơ hội phát triển, thăng tiến.
Cứ tưởng bây giờ người ta đã thông thạo 3, 4 ngoại ngữ nhưng xem ra tình trạng kém Tiếng Anh vẫn còn xảy ra rất nhiều và khá phổ biến. Càng kém, càng thích thể hiện lại càng dễ dàng bộc lộ cái sai của bản thân. Ngoại ngữ giờ không còn là ưu tiên nữa mà là yếu tố quyết định và bắt buộc khi xin việc, đặc biệt là ở các ngành liên quan đến dịch vụ, truyền thông, marketing, xuất nhập khẩu...
Không thành thạo một ngôn ngữ nào đó sẽ dẫn đến rất nhiều tình huống dở khóc, dở cười. Vì bây giờ đi đâu người ta cũng nói cũng viết bằng Tiếng Anh và bên cạnh đó là những ngôn ngữ khác. Nhiều người học Tiếng Pháp, tiếng Hàn, tiếng Nhật nhưng lại rất kém Tiếng Anh. Dù sao thì Tiếng Anh vẫn là ngôn ngữ toàn cầu, không thành thạo thì cơ bản cũng phải nắm vững, nên đã học được một ngoại ngữ, sao không biết thêm một thứ tiếng khác. Rất nhiều nghiên cứu chỉ ra rằng khi đã biết cách học và thành thạo một ngôn ngữ nào đó, bạn sẽ rất dễ dàng học những ngôn ngữ tiếp theo.
Nhiều người sinh ra không có khiếu học ngoại ngữ, và cũng không chăm chỉ, dẫn đến tình trạng học 12 năm phổ thông, 4 năm Đại học ra trường vẫn không nói được ngon lành cành đào câu Tiếng Anh.
Cũng muốn yêu Tây, cũng muốn có bạn là người nước ngoài nhưng mỗi lần gặp là câm nín vì ấp a ấp úng nói chẳng nên lời. Tiếng Anh không biết, Tiếng Pháp, Tiếng Nhật, Tiếng Hàn... cũng chỉ dừng lại ở câu Xin chào!
Nhiều từ nghe mọi người nói quen tai, nó giống như học vẹt hay Tiếng Anh bồi vậy, dẫn đến việc sai trầm trọng chẳng thế nào sửa được. Nào là chô cô lết, xeo phì, goét sai, phây búc...
Từ phim Mỹ đến phim Âu, phim Trung, phim Hàn... mắt dán vào dòng phụ đề chẳng khác gì đọc truyện. Nhiều khi ra tập mới nhưng chưa có sub thế là đau khổ coi hình đoán tiếng.
Đúng là không có cái dại nào bằng cái dại nào mà.
Nhiều khi thầm nghĩ, ôi dào, vài từ cơ bản có gì mà không biết, thế nhưng đúng là không biết gì thật! Đã bao lần vào ngân hàng xin mở thẻ với lý do: Chơi dại!
Quả thực là không ngoa khi nói rằng rất nhiều người nhầm lẫn How are you và How old are you? Khi người hỏi nói với tốc độ nhanh một chút là đa số sẽ lúng túng và không trả lời được hoặc trả lời sai.
Không phải bạn hài hước đâu, mà do bạn kém Tiếng Anh đó. Giờ ngồi bắt liệt kê tên động vật, thực vật bằng Tiếng Anh chắc số từ biết chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Nhớ từ vựng còn khó hơn nhớ ngữ pháp, có vài chữ cái nhưng chẳng biết sắp xếp sao cho đúng.
Khi gặp Tây hỏi đường, thực sự rất muốn giúp và hướng dẫn họ nhưng nghĩ đến cảnh họ chật vật nghe mình nói gì còn mình thì vật vã nặn từng từ lại thôi. Làm khổ nhau chi thêm nữa!
Tên riêng, tên khoa học, định nghĩa... là những thứ làm rối não nhất khi đọc bài. Nhiều từ giống tên riêng mà chẳng phải tên riêng, nhiều từ trông dài ngoằng tưởng nói về vấn đề khoa học gì thì lại là tên riêng!
Cũng giống như ATM, đây là hậu quả của ngu dốt + nhiệt tình = phá hoại!
Đôi khi cũng muốn lấy le với bạn bè, cũng muốn thể hiện ta đây biết ngoại ngữ, cũng muốn chứng minh học rộng hiểu sâu nhưng dốt đành chịu vậy.